Nghệ sỹ Quang Thắng - vai Táo quân trong Chương trình "Gặp nhau cuối năm"
*Chào Quang Thắng! Được biết anh lên Hà Nội học đạo diễn từ năm 1999, nhưng hình như anh không sống bằng nghề mình học. Vì sao vậy?
- Tôi học nghề đạo diễn để cho biết thôi, không có ý định theo đuổi vì quá vất vả. Nhưng những kiến thức đã học cũng giúp ích cho tôi nhiều trong khi diễn trên sân khấu và phim ảnh.
*Vẻ bề ngoài của anh rất hài hước. Người ta gọi anh là “Thắng Vẹo”, “Thắng mũi to”, phải chăng đó là thương hiệu riêng của Quang Thắng để chọc cười khán giả?
- Tôi cũng không biết nữa. Từ lâu, mọi người đã quen gọi tôi “Ê, Thắng Vẹo!”, “Ê, Vẹo ơi!” một cách thân mật. Khán giả thì thấy tôi mũi to nên hay khai thác vào điểm đó mà hét “Thắng mũi to ơi!”. Có lần tôi đang diễn, một anh cởi trần, mặc quần đùi chạy lên hét: “Thắng mũi to, anh yêu em, cho anh hôn một cái” khiến tôi sợ quá cứ chạy lòng vòng trên sân khấu.
*Lúc nào anh cũng nói mình xấu trai mà vợ anh thì lại rất xinh, anh đã chinh phục bà xã thế nào?
- Tôi hơn vợ những 11 tuổi. Hồi đó, thấy cô bé kháu kháu hiền lành ở đối diện cơ quan, tôi “chấm” luôn. Ban đầu tôi làm quen bằng những câu trêu chọc rồi tăm tia, đến khi nàng học lớp 12 mới dám ngỏ lời. Thời gian yêu đương kéo dài 7- 8 năm rất “vất vả”. Khi cô ấy lên Hà Nội học đại học, tôi cũng lên học Đại học Văn hóa. Sau đó, tôi học tiếp trường Sân khấu Điện ảnh rồi về làm đám cưới. Cô ấy là mẫu người phụ nữ của gia đình, là hậu phương vững chắc để tôi có thể thỏa sức bay nhảy, sáng tạo trong nghiệp diễn. Hiện chúng tôi đã có 3 nhóc tì và tôi chưa bao giờ ân hận về sự lựa chọn của mình.
*Nghe nói Quang Thắng rất đắt show và cát-xê cũng cao mà vẫn nghèo?
- Từ khi sinh con thứ 3, vợ tôi nghỉ ở nhà trông con, chăm sóc gia đình, tôi càng phải gồng mình gánh cả một gia đình. Lo cho cả nhà có cuộc sống tạm đủ đã bở hơi tai, chẳng dành dụm được chút nào. Nếu tôi không nghèo, vì sao hơn 10 năm không mua nổi một tấc đất cắm dùi ở Hà Nội. Đó vẫn đang là một giấc mơ. Tôi vẫn phải đi về giữa Hải Phòng và Hà Nội.
Còn cát-xê cũng tùy, diễn từ thiện, diễn cho sinh viên tôi không lấy tiền, còn những nơi mời mà có điều kiện, tôi phải lấy cao xứng đáng với công sức lao động của mình.
*Vậy đã bao giờ anh biểu diễn riêng cho đối tượng yếu thế trong xã hội chưa? Thường những nạn nhân này rất buồn và thấy cuộc đời tăm tối, anh làm thế nào để động viên họ cười?
- Tôi đi diễn từ thiện cũng nhiều, trong mọi tầng lớp khán giả xem tôi có cả những nạn nhân của HIV/AIDS, những người bị bệnh nan y, bị xa lánh… Tôi là người Hải Phòng thật thà, thẳng thắn. Tôi đến với khán giả bằng sự chân thành, lòng nhiệt tình, không ham hố chiêu trò. Với những người không may trong xã hội tôi sẻ chia, thông cảm và đem lại tiếng cười cho họ, nên từ bác xích lô đến nhà khoa học và cả người nhiễm HIV/AIDS... đều quý mến. Được lòng khán giả, đối với tôi là hạnh phúc nhất rồi.
*Anh có buồn không khi các nghệ sĩ trẻ như Tự Long, Công Lý, các bậc đàn em đều đã được công nhận danh hiệu nghệ sĩ ưu tú. Còn anh - “diện phủ sóng” không kém, nhưng lại chưa có danh phận?
- Tôi cũng tủi thân lắm. Đợt xét tặng danh hiệu nghệ sĩ ưu tú vừa rồi, tôi cũng làm hồ sơ nhưng do quy định phải có đủ 2 Huy chương Vàng ở các hội diễn thì mới xét, mà tôi lại chưa đủ Huy chương Vàng nên không được công nhận. Tôi từng đi thi được Huy chương Vàng nhưng là khu vực miền duyên hải, không được tính vào huy chương chính thống. Năm nay tôi vừa có Huy chương Vàng tại Huế khi tham gia vở chính kịch “Giết chết ước mơ”. Hy vọng rồi danh phận sẽ đến với tôi.
Tôi nghĩ, chúng ta nên ghi nhận sự đóng góp của các nghệ sĩ một cách công tâm. Chúng tôi lao động nghệ thuật với tất cả nhiệt huyết của mình, không phải vì danh hiệu. Nghĩ lại thì điều quan trọng nhất với một người nghệ sĩ chính là tình cảm khán giả dành cho mình.
*Hầu như năm nào cũng thấy anh tham gia “Gặp nhau cuối năm” và là một trong những Táo để lại dấu ấn trong lòng khán giả. Nghe đồn, các Táo được trả thù lao khá cao, Nếu không bí mật, xin anh bật mí cho bạn đọc biết cát – xê của chương trình?
- Đó là đồn thế thôi, “Gặp nhau cuối năm” là một chương trình vất vả nhất của tôi và các nghệ sĩ cùng tham gia như Xuân Bắc, Vân Dung, Công Lý, Tự Long… nhưng thù lao lại không hề cao. Song, tôi và đồng nghiệp đều không đặt đồng tiền lên hàng đầu, mà diễn với niềm đam mê, máu lửa, nhiệt huyết, trách nhiệm. Bởi “Gặp nhau cuối năm” đã là một phần quan trọng trong cuộc sống của công chúng, mỗi dịp Tết đến, Xuân về, nên khi được mời, chúng tôi sẵn sàng gác mọi việc lại để nhiệt tình tham gia.
*Xin cảm ơn anh về cuộc trò chuyện thú vị này. Chúc anh và gia đình một năm mới an lành, hạnh phúc!